Tiền bạc là thứ đáng sợ nhất trên đời này!

Không có tiền, người đầu tiên khinh bạn chính là người thân của bạn! Lời nhận xét vô cùng thực tế.

Câu chuyện phản ánh thực trạng “trọng tiền khinh bạn” của xã hội ngày nay, vì hũ vàng mà đánh mất lương tâm rồi tự rước họa vào thân cho mình, rất đáng để mọi người suy ngẫm!
Không phải ngẫu nhiên người xưa dạy rằng: “Nghèo tình nghèo nghĩa thì lo, nghèo tiền nghèo bạc chẳng cho là nghèo”. Nhưng ngày nay còn mấy người trân quý và thực hiện theo câu nói ấy nữa, đôi khi vì hám lợi mà đánh mất đạo đức để rồi cuối cùng hối cũng không kịp.
Hai anh chàng đào giếng vô tình đào được hũ vàng. Thấy mình đã đổi đời liền bàn nhau mua rượu thịt về nhậu ăn mừng.
Niềm vui chưa trọn thì cả hai cùng nổi lòng tham muốn một mình sở hữu hũ vàng. Họ bèn nghĩ kế hại đối phương để không phải chia đôi. Một anh trên đường đi mua rượu thịt trở về đã bị bạn hại chết.
Sau khi hại chết bạn, anh ta vui mừng nghĩ mình được hưởng trọn hũ vàng. Nào ngờ tâm địa hẹp hòi nên anh bạn đã bỏ độc vào rượu. Nếu không có lòng tham tiền hại bạn thì cả hai đã có thể sống vui vẻ và sung sướng với nửa số vàng trên.
Vậy mới nói, hại người đôi khi lại tự hại mình, đừng để lòng tham che mất bản tính lương thiện thì sẽ luôn thấy cuộc sống thanh thản và nhẹ nhàng!
Khi không có tiền, đến người thân còn coi thường bạn huống chi người ngoài
Không có tiền, người đầu tiên khinh bạn chính là người thân của bạn! Lời nhận xét vô cùng thực tế.
Người xưa có câu :.người nghèo đừng tìm người thân, ngựa yếu đừng vào binh trại.Tình thân rất có ý nghĩa, khi bạn nghèo khó thì coi bạn không ra gì, bắt nạt bạn, khi bạn giàu có đố kị bạn, nịnh bợ bạn, hận bạn, khách sáo với bạn, từ đầu chí cuối còn không bằng bạn bè. Người đói, đừng ăn hẹ, nóng người. Người nghèo, đừng tìm người thân, đau khổ.
Người nghèo thì ngay cả ba mẹ anh chị em cũng coi thường bạn. Người giàu thì có gì hơn người nghèo. Biết được ai là hoa trên lụa, ai là than trong tuyết. Chỉ khi nghèo mới hiểu được lòng người.
Khi nghèo khó, cái gì là tình thân và người nhà, không những không giúp đỡ bạn, ngược lại còn coi thường bạn, chỉ có dựa vào bản thân mình, đây chính là hiện thực xã hội, chỉ có dựa vào bản thân mình thôi, tôi rất tán thành với bạn, bình thường anh chị em ruột thịt, thân thiết đồng tình, gần gũi gắn bó nhau, nhưng khi bạn gặp khó khăn liền rời xa bạn, hơn nữa lời nói cũng khách sáo, ánh mắt cũng thay đổi, lạnh nhạt, chẳng bằng 2 3 phần bạn bè họ. Đừng mong chờ gì người khác, hãy dựa vào chính mình.
Khi bạn quyết tâm, cái gì cũng có thể, bạn không làm cái gì cũng không thể. Vì vậy bạn nhất định phải làm, không làm cũng phải làm.
Bạn có thể ở trong căn phòng nhỏ, ăn rau, mặc quần áo cũ nhưng bạn không thể không có tiền, không có tiền, ai cũng coi thường bạn. Bạn có tiền, mặc quần áo cũ, mọi người nói bạn an lạc, bạn ăn rau, nói bạn giữ gìn sức khỏe.
Người nghèo dù có bạn bè, gặp cơn hoạn nạn đừng mong chờ. Lúc sung sướng, có người thân chia sẻ, lúc hoạn nạn thì một mình chịu
Mười năm trước, hàng xóm láng giềng vì nể cha mẹ mà đối xử tốt với bạn, mười năm sau, hàng xóm láng giềng nể bạn mà đối xử tốt với con bạn và bố mẹ bạn, đó là nhân tính và nhân sinh. Ngoài nỗ lực chúng ta chẳng có sự lựa chọn khác. Xã hội rất hiện thực, dù là người thân hay kẻ xa lạ, đều như nhau, đương nhiên, người khác nhìn bạn như thế nào, chúng ta không quan trọng, cũng chẳng cần phải để ý, nhưng vì một tương lai tốt đẹp hơn chúng ta phải không ngừng nỗ lực kiếm tiền. Cố gắng lên!
Người nghèo nơi thành thị không ai hỏi, người giàu nơi thâm sơn ai cũng biết đến, không muốn tin nhưng cứ nhìn trên bàn rượu, chén chú chén anh bao giờ cũng dành cho người giàu sang phú quý, còn người nghèo thì như quỷ ám, nhạt như nước ốc.
Có tiền sẽ được người khác xem trọng hơn, Lời nói cũng có trọng lượng hơn. Trong cái xã hội này, bạn có tiền thì việc xì hơi cũng có đạo lý , không tìn nói đạo lý thì chẳng khác gì xì hơi.
Người nghèo không đáng sợ, đáng sợ là nghèo trí còn ngắn. Người hay xấu hổ không đáng sợ, đáng sợ là tâm cũng xấu.
Nói đi nói lại, đời người, vì thành tựu của bản thân không nhiều nên bị người khác coi thường. Vì thành tựu của bạn không cao, người khác mới coi khinh bạn, vì đạo đức bạn không cao, người khác mới bắt nạt bạn. Vì tình cảm của bạn không thành thật, người khác mới cười bạn. Đời người, không có ai là hoàn mỹ. Đời người là một quá trình tôi luyện. Việc bạn làm và việc người khác đánh giá như thế nào không quan trọng. Người khác nói sao không cần quan tâm, chỉ cần bạn tìm được niềm vui trong công việc, hoàn thiện nhân phẩm, sống thành thật. Không có ai là hoàn hảo, quan trọng nhất là sống sao để người khác tôn trọng.
Hy vọng mọi người sẽ tìm được mục đích sống đích thực của bản thân mình, không bị che mờ đôi mắt.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

0705665349
Liên hệ